Tuy nhiên, “chưa có” không hẳn là “không thể có” nếu chúng ta quan tâm đến việc bồi đắp từng lỗ hổng, từng khoảng trống để hình thành “một nền tàng, một nền nếp chắc chắn”. Tập sách này là một nỗ lực góp công bồi đắp góc kiến thức về lịch sử hội hoạ Tây Phương, nền tảng của thế hệ hoạ sĩ trường Mỹ thuật Đông Dương. Đó là, khởi điểm của dòng hội hoạ Việt Nam từ tiền bán thế kỷ XX. Mai sau, dù có đi về hướng nào, hội hoạ Việt Nam vẫn không thể xoá bỏ khởi điểm lịch sử của mình. Không thông hiểu hội hoạ Tây Phương thì quần chúng Việt Nam cũng khó mà cảm thông với hoạ sĩ Việt Nam trên đường phát huy sáng tạo.
Chúng ta cần hiểu rằng hội hoạ là một ngôn ngữ phổ quát như âm nhạc, vượt ngoài mọi biên giới quốc gia chứ không bị giới hạn như thổ ngữ, dân ngữ, hay như ngôn ngữ văn chương. Hoạ phẩm Mona Lisa không cần thông dịch như truyện Kiều. Bằng hình sắc, ánh mắt và nụ cười Mona Lisa tự nói lên tâm trạng của mình hay của chính tác gải Leonardo da Vinci. Hoạ sĩ sử dụng ngôn ngữ đại đồng, không dùng tiến Anh, tiếng Ý, hay tiếng Việt trong thế giới hình sắc.
Để phổ biến hội hoạ trong đại chúng Việt Nam, chúng ta cần nhiều sách, nhiều báo, nhiều giờ truyền thanh và truyền hình dành cho tiết mục Hội hoạ và các bộ môn tại hình. Đồng thời, vẫn cần có thêm sách giáo khoa về kỹ thuật tạo hình, về lịch sử và lý thuyết thẩm mỹ từ Đông sang Tây.
“Câu chuyện nghệ thuật hội họa” như một món quà vô giá dành cho những ai yêu thích nghệ thuật. Bằng đam mê hội họa và sự hiểu biết sâu rộng, tác giả đã truyền đạt đến người đọc những câu chuyện làm mê hoặc lòng người trong suốt 800 năm của hội họa phương Tây. Hơn 450 kiệt tác của những họa sĩ bậc thầy như Leonardo da Vinci, Van Gogh, Picasso… được tái hiện và phân tích rõ ràng, sâu sắc khiến độc giả như bị cuốn hút vào những họa phẩm “độc nhất vô nhị” này.
Sách đang được phục vụ tại Thư viện Trường
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn